Doping thể thao: có đáng để sử dụng?
Doping đã xuất hiện từ rất lâu. Kể từ khi người ta thấy một vận động viên trượt băng bị gãy chân, một vận động viên điền kinh gục ngã trong đám đông, Doping đã được phát hiện và tạo lên một loạt các vụ bê bối tai tiếng trong lịch sử thể thao.
Lance Armtrong, một anh hùng đua xe đạp đã giải nghệ và sống sót sau khi mắc ung thư, đã bị tước bỏ hết tất cả các danh hiệu đạt được và bị cấm tham dự vào các trận đấu năm 2012 vì thừa nhận đã sử dụng doping khi thi đấu.
Tháng 12 năm 2015, một vận động viên điền kinh người Nga đã bị cấm ở một giải đấu quốc tế sau khi tuyên bố rằng Doping làm lên sự sống còn của thể thao:
Các chất kích thích có lịch sử lâu đời như lịch sử của thể thao
Theo ủy ban phòng chống doping thế giới (WADA), thuật ngữ “Doping” bắt nguồn từ một từ trong tiếng Hà Lan “dop” một loại đồ uống có cồn được làm từ vỏ quả nho được các chiến binh Zulu sử dụng để tăng cường sức khỏe trong các trận chiến.
Các vận động viên Hy lạp cổ đã sử dựng những chế độ ăn uống đặc biệt để tăng thành tích thi đấu. Vào thế kỷ 19, nhiều vận động viên có thành tích cao đều đắm chìm trong strychnine, caffein, cocaine và rượu mạnh.
Thomas Hicks ăn trứng sống, tiêm strychnine và sử dụng một tá rượu brandy trong suốt cuộc đua để giúp anh ta chiến thắng trong cuộc chạy thi marathon Olympic năm 1904.
Đến đầu thế kỷ 20, thuật ngữ "Doping" được ra đời nhằm mô tả sử dụng các chất bất hợp pháp trong thi đấu thể thao. Năm 1928, IAAF trở thành cuộc thi thể thao quốc tế đầu tiên cấm sử dụng Doping
Kiểm tra Doping lần đầu tiên được sử dụng cho các cuộc thi đua xe đạp và bóng đá thế giới năm 1966 và đến năm 1968 được chính thức áp dụng ở Olympic. Đến những năm 1970, hầu hết các cuộc thi thể thao quốc tế đều áp dụng kiếm tra doping.
WADA: thiết lập tiêu chuẩn trong việc chống sử dụng doping
Năm 1999, WADA đã thiết lập đến tiêu chuẩn thường quy trong phòng chống doping, dựa theo các chất đã gây ra những vụ bê bối ở giải Tour de France 1998. Mục đích của tiêu chuẩn này là thúc đẩy, phối hợp và giám sát việc cấm sử dụng mọi loại chất doping trong thi đấu thể thao.
WADA cũng thường xuyên update danh sách các chất bị cấm hoặc những phương thức sử dụng doping. Để được coi là chất cấm trong danh sách đen trên, một chất phải đáp ứng 3 tiêu chí dưới đây:
Danh sách các chất bị cấm có trên website của WADA
Tham khảo thêm thông tin tại bài viết: Doping máu trong thể thao: Những điều chưa biết
Đón đọc phần tiếp theo tại: vienyhocungdung.vn
Có rất nhiều loại bệnh võng mạc khác nhau. Những bệnh này có thể do gen di truyền từ cha mẹ hoặc từ tổn thương võng mạc tích lũy trong suốt cuộc đời. Một số loại bệnh võng mạc phổ biến hơn các bệnh khác.
Chuối là một trong những loại thực phẩm có lợi ích dinh dưỡng đáng kể. Vậy khi ăn chuối luộc có tác dụng gì?
Nhiễm ký sinh trùng có thể dẫn đến một loạt các vấn đề sức khỏe như các triệu chứng về tiêu hóa không rõ nguyên nhân, ngứa, thiếu máu, đau cơ và khớp, ăn không thấy no,… Cùng tìm hiểu về 10 dấu hiệu cho thấy có thể bạn đang nhiễm ký sinh trùng qua bài viết sau đây!
Nước dừa có thành phần dinh dưỡng đặc biệt và nhiều lợi ích cho sức khỏe như cung cấp chất điện giải, giúp hạ huyết áp... Đây là lý do nước dừa ngày càng trở thành lựa chọn phổ biến của nhiều người.
Dù là trà đen, trà xanh, trà trắng hay trà ô long, trà nóng hay trà đá đều có nguồn gốc từ cây trà, Camellia sinensis. Nhưng trà thảo mộc thì khác. Trà thảo mộc bắt nguồn từ việc ngâm nhiều loại hoa, lá hoặc gia vị trong nước nóng. Hầu hết các loại trà này đều không có caffeine. Bạn có thể bắt đầu bằng những túi trà làm sẵn hoặc ngâm các nguyên liệu rời và sau đó lọc bỏ bã.
Nhiều người thực hiện thải độc cơ thể theo hướng dẫn truyền miệng và trên các nền tảng xã hội... và hiện nay đang dấy lên trào lưu thải độc bằng nước cốt chanh. Vậy sự thật về phương pháp thải độc này như thế nào?
Dầu dừa là một chất dưỡng ẩm tự nhiên. Nhiều người bị chàm nhận thấy dầu dừa có tác dụng làm dịu da và giảm các triệu chứng như khô và ngứa.
Chất béo thường bị mang tiếng xấu mỗi khi nói về chế độ dinh dưỡng vì cho rằng đó là nguyên nhân gây bệnh tim mạch, tiểu đường hay béo phì. Quan niệm cắt bỏ hoàn toàn chất béo khỏi bữa ăn đã từng phổ biến trong một số khuyến nghị dinh dưỡng. Thực tế, không phải tất cả các chất béo đều có hại.